Đức Giê-su liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông và bảo: "Thầy
bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được
vào Nước Trời”.
"Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất
Nước Trời.
Còn ai tiếp đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy.
Nhưng ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin Thầy đây phải sa ngã,
thì thà treo cối đá lớn vào cổ nó mà xô cho chìm xuống đáy biển còn hơn. Khốn
cho thế gian, vì làm cớ cho người ta sa ngã. Tất nhiên phải có những cớ gây sa
ngã, nhưng khốn cho kẻ làm cớ cho người ta sa ngã”. (Mt 18,2-7)
Nhìn những em bé
chập chững bước đi, lớn hơn một chút thì chạy nhảy, “phá phách”, nô
đùa rất là vô tư, trông thật đơn sơ, thánh thiện, không tì vết, ai
nhìn thấy cũng phải thốt lên “dễ thương quá”, “thật đáng yêu”.
Trẻ nhỏ là như
thế, Đức Giêsu dậy các môn đệ cũng là dậy tôi phải “coi mình như em nhỏ này”. Nhưng thực tế, bao những lo toan cho cuộc sống gia đình, lại sống
trong một xã hội chạy đua theo đồng
tiền, đam mê của cải vật chất để hưởng vui thú trần tục, đầy những
cạm bẫy, có khi còn mất cả nhân phẩm của mình, và những điều này
còn làm gương mù gương xấu cho những em nhỏ và làm cớ cho người ta sa
ngã. Thật khốn cho tôi “khốn cho kẻ làm cớ cho người ta sa ngã.”
Chỉ vì chạy theo danh
vọng, của cải vật chất mà tôi quên đến với Chúa, thiếu sự giáo dục
đức tin cho con cái làm cho những đứa con của mình không nhận biết
Chúa. Nhưng Chúa không bao giờ bỏ tôi, đã tạo điều kiện để tôi trở
về với Chúa, để đến hôm nay tôi đang tìm Chúa và chắc chắn một
điều: nhờ Chúa Thánh Thần soi dẫn tôi sẽ gặp được Chúa và ở trong
Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, xin Chúa
đến và ở với con, giúp cho con biết đọc và suy niệm Lời Chúa để có
thể hiểu và thực hành những điều Chúa dậy, từ đó con có cuộc sống
trong sạch và đơn sơ thánh thiện như những em nhỏ.
Hôm nay Giáo Hội kính nhớ Thánh Maximilianô
Maria Kolbê, tử đạo. Chúng ta lược qua tiểu sử của Ngài để học theo
ngài.
Râymunđô Kolbê sinh năm 1894
tại Ba Lan. Ngài gia nhập dòng Phanxicô năm 1907 và nhận tên là Maximilianô.
Maximilianô rất yêu mến ơn gọi của mình, đặc biệt thánh nhân rất yêu mến Mẹ
Maria. Thánh nhân đã thêm thánh danh “Maria” vào tên của ngài khi tuyên khấn
trọng thể vào năm 1914. Cha Maximilianô Kolbê Maria tin rằng thế giới của thế
kỷ thứ 20 này cần đến sự bảo trợ và hướng dẫn của Đức Mẹ. Cha đã dùng các
phương tiện báo chí để làm cho thánh danh Mẹ được mọi người nhận biết.
Maximilianô Maria và các anh em dòng Phanxicô hàng tháng đã xuất bản hai bản
tin về Đức Mẹ và gởi tới các độc giả khắp nơi trên thế giới.
Đức Mẹ đã chúc lành cho công
việc của cha Maximilianô Maria. Cha đã xây một trung tâm Thánh Mẫu lớn ở Ba
Lan. Trung tâm này được gọi là “Đô Thành Mẹ Vô Nhiễm.” Vào năm 1938, đã có tới
800 tu sĩ Phanxicô sống và truyền bá lòng yêu mến Đức Mẹ tại nơi đây. Cha Kolbê
cũng thiết lập một Đô Thành Mẹ Vô Nhiễm nữa tại Ấn Độ. Vào năm 1939, đảng Quốc
xã xâm chiếm Đô Thành Mẹ Thiên Chúa ở Ba Lan. Họ đã bắt mọi người phải ngưng
công việc tốt đẹp này. Đến năm 1941, đảng Quốc xã bắt giam cha Kolbê. Họ giam
ngài trong một trại lao động khốn khổ tại Auschwitz.
Cha Maximilianô Kolbê bị
giam tại Auschwitz được ba tháng thì có một tù nhân vượt ngục. Đảng Quốc xã
liền bắt các tù nhân còn lại phải trả giá cho vụ đào tẩu đó. Họ đã chọn ngẫu
nhiên mười tù nhân để bắt xuống hầm giam và bỏ đói cho chết. Hết mọi tù nhân
đều đứng nghiêm lặng trong khi mười người bị lôi ra khỏi hàng. Một tù nhân đã
có gia đình, là người bị chọn, bấy giờ lên tiếng xin tha mạng vì đàn con của
ông. Cha Maximilianô Kolbê, không phải là người bị chọn, đã nghe biết và cảm
thấy xúc động mạnh đến nỗi ngài quyết định giúp người bạn tù kia. Maximilianô
Kolbê tiến lên phía trước và hỏi anh chỉ huy xem liệu ngài có thể thay thế chỗ
của anh bạn tù đáng thương này không. Và người chỉ huy chấp nhận đề nghị của
cha Maximilianô Kolbê.
Thế rồi, cha Maximilianô
Kolbê và các tù nhân khác bị giải xuống hầm giam. Họ chỉ sống được vài ngày vì
thiếu thực phẩm và nước uống. Cha Maximilianô Kolbê đã giúp đỡ và an ủi từng
người một. Và lần lượt chín người đã chết, cha Maximilianô Kolbê là người cuối
cùng. Người ta đã tiêm cho Maximilianô Kolbê một mũi thuốc phenon (acid
carbolic) và đã kết thúc cuộc đời của ngài hôm 14 tháng Tám năm 1941. Đức thánh
cha Gioan Phaolô II đã tôn phong cha Maximilianô Kolbê Maria lên bậc hiển thánh
và tuyên nhận ngài là thánh tử đạo năm 1982.
Thánh Maximilianô Kolbê
Maria là vị thánh anh hùng đã hiến mạng sống mình cho người khác được sống.
Thánh nhân là người đặc biệt như vậy vì ngài là bạn rất thân thiết của Đức
Maria. Chúng ta cũng sẽ là những bạn thân của Đức Maria nếu chúng ta hết lòng
tôn kính và cầu khẩn với Mẹ.
Nguồn: paolinevn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét