Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 22 tháng 3, 2012

Hãy tin vào Đức Giêsu


Khi ấy, Chúa Giêsu nói với người Do thái rằng: Nếu tôi làm chứng về chính mình, thì lời chứng của tôi không thật. Có Đấng khác làm chứng về tôi, và tôi biết: lời Người làm chứng về tôi là lời chứng thật. Chính các ông đã cử người đến gặp ông Gio-an, và ông ấy đã làm chứng cho sự thật. Phần tôi, tôi không cần lời chứng của một phàm nhân, nhưng tôi nói ra những điều này để các ông được cứu độ. Ông Gio-an là ngọn đèn cháy sáng, và các ông đã muốn vui hưởng ánh sáng của ông trong một thời gian. Nhưng phần tôi, tôi có một lời chứng lớn hơn lời chứng của ông Gio-an: đó là những việc Chúa Cha đã giao cho tôi để tôi hoàn thành; chính những việc tôi làm đó làm chứng cho tôi rằng Chúa Cha đã sai tôi. Chúa Cha, Đấng đã sai tôi, chính Người cũng đã làm chứng cho tôi. Các ông đã không bao giờ nghe tiếng Người, cũng chẳng bao giờ thấy tôn nhan Người. Các ông đã không để cho lời Người ở mãi trong lòng, bởi vì chính các ông không tin vào Đấng Người đã sai đến. Các ông nghiên cứu Kinh Thánh, vì nghĩ rằng trong đó các ông sẽ tìm được sự sống đời đời. Mà chính Kinh Thánh lại làm chứng về tôi. Các ông không muốn đến cùng tôi để được sự sống.

Tôi không cần người đời tôn vinh. Nhưng tôi biết: các ông không có lòng yêu mến Thiên Chúa. Tôi đã đến nhân danh Cha tôi, nhưng các ông không đón nhận. Nếu có ai khác nhân danh mình mà đến, thì các ông lại đón nhận. Các ông tôn vinh lẫn nhau và không tìm kiếm vinh quang phát xuất từ Thiên Chúa duy nhất, thì làm sao các ông có thể tin được?

Các ông đừng tưởng là tôi sẽ tố cáo các ông với Chúa Cha. Kẻ tố cáo các ông chính là ông Mô-sê, người mà các ông tin cậy. Vì nếu các ông tin ông Mô-sê, thì hẳn các ông cũng tin tôi, bởi lẽ ông ấy đã viết về tôi. Nhưng nếu điều ông ấy viết mà các ông không tin, thì làm sao tin được lời tôi nói? "
Suy niệm:

Để hiểu được bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta cần đọc từ đầu chương năm.
Đức Giêsu chữa anh bất toại bên hồ nước gần Đền thờ Giêrusalem (cc. 1-9).
Anh được khỏi và vác chõng đi vào ngày sabát theo lệnh Đức Giêsu.
Chuyện đó dẫn đến việc người Do thái chống đối Ngài (c. 16).
Khi nghe Ngài nói: “Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng làm việc”
họ tìm cách giết Ngài, vì cho rằng Ngài mắc tội phạm thượng,
dám gọi Thiên Chúa là Cha và coi mình ngang hàng với Thiên Chúa (c. 18).
Không chút sợ hãi, Đức Giêsu khẳng định quyền mình đã nhận được từ Cha:
quyền làm cho kẻ chết sống lại và quyền phán xét trong ngày sau hết (cc. 19-30).
Dù có quyền, lúc nào Ngài cũng là Con làm theo ý Cha, Đấng sai Ngài.
Trong bài Tin Mừng này, Đức Giêsu như người bị đứng trước tòa, bị kết án tử.
Vì không được tự làm chứng cho chính mình,
nên Ngài phải tìm những lời chứng để biện hộ cho lời nói, việc làm của Ngài.
Trước hết là lời chứng của Gioan Tẩy giả (cc. 33-35).
Ông là ngọn đèn làm chứng về ánh sáng, về Đức Giêsu (Ga 1, 8-9).
Nhưng người ta đã không đón nhận lời chứng ấy.
Kế đến là những công việc Cha giao mà Ngài đã hoàn thành (c. 36).
Lẽ ra chúng phải là lời chứng thuyết phục cho thấy Ngài được Cha sai.
Cuối cùng là lời chứng của Chúa Cha (cc. 37-40).
Cha làm chứng bằng những lời của Cha trong Kinh Thánh (c. 39).
Nhưng họ không giữ lời Cha ở lại trong lòng,
nên chẳng tin, cũng chẳng muốn đến với Đấng được Cha sai (c. 38. 40).
Những lời chứng trên đây trở nên vô ích
đối với những ai không có lòng yêu mến Thiên Chúa (c. 42),
không tìm vinh quang Thiên Chúa mà chỉ tôn vinh lẫn nhau (c.44).
Đức Giêsu đã phải chấp nhận sự từ khước này
mà Ngài biết cuối cùng sẽ dẫn đến cái chết.
Làm sao ta có thể ra khỏi những thành kiến để đón lấy sự thật,
ra khỏi những tư lợi ích kỷ để dám tin vào tình yêu,
ra khỏi cái tôi chật hẹp để dám sống cho người khác.
Hãy tin vào Giêsu, Đấng được Cha sai (c. 38).
Hãy đến với Giêsu để được sống (40).
Cầu nguyn:
Lạy Thiên Chúa, đây lời tôi cầu nguyện:
Xin tận diệt, tận diệt trong tim tôi
mọi biển lận tầm thường.

Xin cho tôi sức mạnh thản nhiên
để gánh chịu mọi buồn vui.

Xin cho tôi sức mạnh hiên ngang
để đem tình yêu gánh vác việc đời.

Xin cho tôi sức mạnh ngoan cường
để chẳng bao giờ khinh rẻ người nghèo khó,
hay cúi đầu khuất phục trước ngạo mạn, quyền uy.

Xin cho tôi sức mạnh dẻo dai
để nâng tâm hồn vươn lên khỏi ti tiện hằng ngày.

Và cho tôi sức mạnh tràn trề
để âu yếm dâng mình theo ý Người muốn.
R. Tagore
(Đỗ Khánh Hoan dịch)

 
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ

Thứ Ba, 20 tháng 3, 2012

Làm theo ý Chúa Cha

Nhưng Đức Giê-su đáp lại: "Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng làm việc." Bởi vậy, người Do-thái lại càng tìm cách giết Đức Giê-su, vì không những Người phá luật sa-bát, lại còn nói Thiên Chúa là Cha của mình, và như thế là tự coi mình ngang hàng với Thiên Chúa.
Đức Giê-su lên tiếng nói với họ rằng: "Thật, tôi bảo thật các ông: người Con không thể tự mình làm bất cứ điều gì, ngoại trừ điều Người thấy Chúa Cha làm; vì điều gì Chúa Cha làm, thì người Con cũng làm như vậy. Quả thật, Chúa Cha yêu người Con và cho người Con thấy mọi điều mình làm, lại sẽ còn cho người Con thấy những việc lớn lao hơn nữa, khiến chính các ông cũng phải kinh ngạc. Chúa Cha làm cho kẻ chết trỗi dậy và ban sự sống cho họ thế nào, thì người Con cũng ban sự sống cho ai tuỳ ý. Quả thật, Chúa Cha không xét xử một ai, nhưng đã ban cho người Con mọi quyền xét xử, để ai nấy đều tôn kính người Con như tôn kính Chúa Cha. Kẻ nào không tôn kính người Con, thì cũng không tôn kính Chúa Cha, Đấng đã sai người Con. Thật, tôi bảo thật các ông: ai nghe lời tôi và tin vào Đấng đã sai tôi, thì có sự sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng đã từ cõi chết bước vào cõi sống.
Thật, tôi bảo thật các ông: giờ đã đến - và chính là lúc này đây - giờ các kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa; ai nghe thì sẽ được sống. Quả thật, Chúa Cha có sự sống nơi mình thế nào, thì cũng ban cho người Con được có sự sống nơi mình như vậy, lại ban cho người Con được quyền xét xử, vì người Con là Con Người. Các ông chớ ngạc nhiên về điều này, vì giờ đã đến, giờ mọi kẻ ở trong mồ sẽ nghe tiếng người Con và sẽ ra khỏi đó: ai đã làm điều lành, thì sẽ sống lại để được sống; ai đã làm điều dữ, thì sẽ sống lại để bị kết án.

Tôi không thể tự ý mình làm gì. Tôi xét xử theo như tôi được nghe, và phán quyết của tôi thật công minh, vì tôi không tìm cách làm theo ý riêng tôi, nhưng theo ý Đấng đã sai tôi.
  (Ga 5, 17-30)

Đừng phạm tội nữa


Nhân dịp lễ của người Do-thái, Đức Giê-su lên Giê-ru-sa-lem. Tại Giê-ru-sa-lem, gần Cửa Chiên, có một hồ nước, tiếng Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành lang. Nhiều người đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt ở đó, (chờ cho nước động, vì thỉnh thoảng có thiên thần Chúa xuống hồ khuấy nước lên; khi nước khuấy lên, ai xuống trước, thì dù mắc bệnh gì đi nữa, cũng được khỏi). Ở đó, có một người đau ốm đã ba mươi tám năm. Đức Giê-su thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì nói: "Anh có muốn khỏi bệnh không? " Bệnh nhân đáp: "Thưa Ngài, khi nước khuấy lên, không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới đó, thì đã có người khác xuống trước mất rồi! " Đức Giê-su bảo: "Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi! " Người ấy liền được khỏi bệnh, vác chõng và đi được.
Hôm đó lại là ngày sa-bát.

Người Do-thái mới nói với kẻ được khỏi bệnh: "Hôm nay là ngày sa-bát, anh không được phép vác chõng! " Nhưng anh đáp: "Chính người chữa tôi khỏi bệnh đã nói với tôi: "Anh hãy vác chõng mà đi! " Họ hỏi anh: "Ai là người đã bảo anh: "Vác chõng mà đi"? " Nhưng người đã được khỏi bệnh không biết là ai. Quả thế, Đức Giê-su đã lánh đi, vì có đám đông ở đấy. Sau đó, Đức Giê-su gặp người ấy trong Đền Thờ và nói: "Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước! " Anh ta đi nói với người Do-thái: Đức Giê-su là người đã chữa anh khỏi bệnh. Do đó, người Do-thái chống đối Đức Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày sa-bát.  (Ga 5, 1-16)

Thứ Hai, 19 tháng 3, 2012

Làm theo ý Chúa

Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô: bà Ma-ri-a, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần. Ông Giu-se, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo. Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng: "Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần. Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ." Khi tỉnh giấc, ông Giu-se làm như sứ thần Chúa dạy.  (Mt 1, 18 – 21, 24a)
Hôm nay, Giáo Hội mừng trọng thể Thánh Giuse, bạn Trinh Nữ Maria, cha nuôi Đức Giêsu. Ông là Người Công Chính, luôn làm theo ý Chúa.
Giáo Hội đã nhận Thánh Giuse làm bổn mạng. Ngài cũng làm bổn mạng những người lao động, nhất là những thợ mộc. Đặc biệt, tôi đã nhận Thánh Giuse làm bổn mạng.
Xin Thánh cả Giuse, xưa đã gìn giữ, bảo vệ Đức Mẹ và Hài đồng Giêsu không lọt vào tay vua Hê-rô-đê độc ác. Nay xin Ngài bầu cử cho con không sa chước cám dỗ, giúp con trở thành người công chính, luôn thực hiện theo ý Chúa, đem hết khả năng, sức khỏe của mình hoàn thành những việc mà Thiên Chúa trao phó.

KINH CẦU THÁNH GIUSE



Chuộng tối hơn sáng

Như ông Mô-sê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời.
Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời. Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ. Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án; nhưng kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin vào danh của Con Một Thiên Chúa. Và đây là bản án: ánh sáng đã đến thế gian, nhưng người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng, vì các việc họ làm đều xấu xa. Quả thật, ai làm điều ác, thì ghét ánh sáng và không đến cùng ánh sáng, để các việc họ làm khỏi bị chê trách. Nhưng kẻ sống theo sự thật, thì đến cùng ánh sáng, để thiên hạ thấy rõ: các việc của người ấy đã được thực hiện trong Thiên Chúa." (Ga 3, 14-21)
Suy Niệm
Cúp điện bất ngờ là điều gây khó chịu.
Trong bóng tối, người ta đi tìm hộp quẹt, tìm ánh sáng để thắp lên một ngọn nến, một cái đèn dầu. Nói chung chẳng ai thích bóng tối, vì bóng tối là dấu hiệu của lạc hậu, thiếu văn minh.
Ấy thế mà cũng có những người mê bóng tối. Bóng tối của quán bia ôm, của Karaokê, của sàn nhảy... Phải bỏ tiền ra để mua được bóng tối. Bóng tối đồng lõa, che đậy, lấp liếm, làm mặt nạ. Bóng tối trong tâm hồn cần có bóng tối ở ngoài. Nó sợ ánh sáng làm lộ chân tướng.
"Ánh sáng đã đến thế gian, nhưng người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng, vì các việc họ làm đều xấu xa."
Ghét ánh sáng, chuộng bóng tối: đó là thảm kịch nơi lòng con người, bởi lẽ con người được sinh ra để sống cho ánh sáng.
Lắm khi người ta từ chối tin vào Đức Kitô, từ chối đến với ánh sáng và sự thật, chỉ vì đời họ chìm trong bóng tối và giả trá. Những lý do biện minh cho sự từ chối này thường đến sau khi đã chọn lựa.
Cần thay đổi cuộc sống để tin hơn vào Thiên Chúa, nhưng cũng cần can đảm đến với ánh sáng dù biết mình đang chìm trong bóng tối; hay đúng hơn, vì biết mình nô lệ cho bóng tối mà ta khao khát vươn tới ánh sáng.
Đừng trốn chạy ánh sáng như Ađam, Evà. Hãy để cho ánh sáng vén mở chính mình, bắt ta đối diện với sự thật trần trụi về mình, để rồi ta được rực rỡ trong niềm vui.
Chỉ có một cách ra khỏi bóng tối đó là trở lại với ánh sáng, bằng cách ngước nhìn lên...
Dân Do Thái xưa trong sa mạc đã được chữa lành nhờ tin tưởng nhìn lên con rắn đồng treo trên cây gỗ.
Ngày nay, chúng ta được cứu độ, được sự sống đời đời nhờ tin tưởng nhìn lên Đức Giêsu bị treo trên thập giá.
Thập giá là tột cùng của nhục nhã đớn đau, nhưng cũng là biểu hiện tuyệt vời của một tình yêu.
Kitô hữu không phải là người tôn thờ đau khổ, nhưng là người say mê tình yêu: tình yêu của Cha khi trao ban người Con yêu dấu, tình yêu của Con khi hiến tặng mạng sống mình.
Nhiều nơi đã đặt tượng Chúa phục sinh trên thập giá, nhờ đó bầu khí nhà thờ tươi vui hơn. Nhưng ta vẫn không được quên nhìn lên thân xác bầm tím nát tan của Đức Giêsu trên Núi Sọ.
Ước gì tôi biết nhìn lên tình yêu bị treo và trở lại với ánh sáng để ánh sáng đưa tôi vào sâu hơn trong tình yêu.
Cầu Nguyện
Lạy Chúa Giêsu,
Tạ ơn Chúa đã cho chúng con ánh sáng mặt trời, mặt trăng, và ánh sáng từ những nguồn năng lượng trên mặt đất.
Tạ ơn Chúa vì Chúa đã gọi chúng con là ánh sáng. Đó là vinh dự và cũng là một trách nhiệm nặng nề.
Xin cho chúng con có khả năng đẩy lui bóng tối của hận thù và bất công, của buồn phiền và thất vọng.
Xin cho chúng con biết giữ gìn ngọn lửa mà Chúa đã thắp lên trong lòng chúng con, và biết vâng theo những soi sáng của Chúa qua từng giây phút của cuộc sống.
Lạy Chúa Giêsu, cuộc chiến giữa ánh sáng và bóng tối vẫn còn tiếp diễn trên thế giới và trong lòng chúng con.
Ước gì chúng con đừng chỉ lo nguyền rủa bóng tối, nhưng can đảm thắp lên những ngọn lửa, để cả trái đất ngập tràn ánh sáng Chúa.

Đừng khoe khoang

Đức Giê-su còn kể dụ ngôn sau đây với một số người tự hào cho mình là công chính mà khinh chê người khác: "Có hai người lên đền thờ cầu nguyện. Một người thuộc nhóm Pha-ri-sêu, còn người kia làm nghề thu thuế. Người Pha-ri-sêu đứng thẳng, nguyện thầm rằng: "Lạy Thiên Chúa, xin tạ ơn Chúa, vì con không như bao kẻ khác: tham lam, bất chính, ngoại tình, hoặc như tên thu thuế kia. Con ăn chay mỗi tuần hai lần, con dâng cho Chúa một phần mười thu nhập của con. Còn người thu thuế thì đứng đằng xa, thậm chí chẳng dám ngước mắt lên trời, nhưng vừa đấm ngực vừa thưa rằng: "Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi. Tôi nói cho các ông biết: người này, khi trở xuống mà về nhà, thì đã được nên công chính rồi; còn người kia thì không. Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên."  (Lc 18, 9-14)

Điều răn trọng nhất

Có một người trong các kinh sư đã nghe Đức Giê-su và những người thuộc nhóm Xa-đốc tranh luận với nhau. Thấy Đức Giê-su đối đáp hay, ông đến gần Người và hỏi: "Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng đầu? " Đức Giê-su trả lời: "Điều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi Ít-ra-en, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi. Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó." Ông kinh sư nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác. Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ." Đức Giê-su thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: "Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu! " Sau đó, không ai dám chất vấn Người nữa. (Mc 12, 28-34)

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2012

Chia rẽ sẽ diệt vong

Bấy giờ Đức Giê-su trừ một tên quỷ, và nó là quỷ câm. Khi quỷ xuất rồi, thì người câm nói được. Đám đông lấy làm ngạc nhiên. Nhưng trong số đó có mấy người lại bảo: "Ông ấy dựa thế quỷ vương Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ." Kẻ khác lại muốn thử Người, nên đã đòi Người một dấu lạ từ trời. Nhưng Người biết tư tưởng của họ, nên nói: "Nước nào tự chia rẽ thì sẽ điêu tàn, nhà nọ đổ xuống nhà kia. Nếu Xa-tan cũng tự chia rẽ chống lại chính mình, thì nước nó tồn tại sao được? ... bởi lẽ các ông nói tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ. Nếu tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ, thì con cái các ông dựa thế ai mà trừ? Bởi vậy, chính họ sẽ xét xử các ông. Còn nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông. Khi một người mạnh được vũ trang đầy đủ canh giữ lâu đài của mình, thì của cải người ấy được an toàn. Nhưng nếu có người mạnh thế hơn đột nhập và thắng được người ấy, thì sẽ tước lấy vũ khí mà người ấy vẫn tin tưởng và sẽ đem phân phát những gì đã lấy được.
"Ai không đi với tôi là chống lại tôi, và ai không cùng tôi thu góp là phân tán.
  (Lc 11,14-23)

Thứ Tư, 14 tháng 3, 2012

Giữ luật

"Anh em đừng tưởng Thầy đến để bãi bỏ Luật Mô-sê hoặc lời các ngôn sứ. Thầy đến không phải là để bãi bỏ, nhưng là để kiện toàn. Vì, Thầy bảo thật anh em, trước khi trời đất qua đi, thì một chấm một phết trong Lề Luật cũng sẽ không qua đi, cho đến khi mọi sự được hoàn thành. Vậy ai bãi bỏ dù chỉ là một trong những điều răn nhỏ nhất ấy, và dạy người ta làm như thế, thì sẽ bị gọi là kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời. Còn ai tuân hành và dạy làm như thế, thì sẽ được gọi là lớn trong Nước Trời.  (Mt 5,17-19)

Thứ Ba, 13 tháng 3, 2012

Biết tha thứ

Bấy giờ, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi rằng: "Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không? " Đức Giê-su đáp: "Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy."
Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng. Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ. Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: "Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết." Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: "Trả nợ cho tao! " Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ: "Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh."  Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện. Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo: "Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao? " Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông. Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình."
(Mt 18, 21-35)
Kẻ nhẫn tâm sát hại em gái   (Thứ ba, 13/03/2012 09:02)

(CAO) Đó là Mai Hoàng Lân (38 tuổi, ngụ P.Hiệp Bình Chánh, Q.Thủ Đức, TP.HCM), chỉ vì mâu thuẫn nhỏ mà Lân nhẫn tâm sát hại em gái ruột của mình.
Theo người dân chứng kiến, chiều tối 11-3, chị Mai Bích Ngọc (34 tuổi) cùng chồng là anh D. (35 tuổi) ngồi lai rai trước cửa nhà (đường 52, P.Hiệp Bình Chánh) thì Mai Hoàng Lân (anh trai chị Ngọc) đến ngồi chung.

 
Đối tượng Mai Hoàng Lân
Sau hồi ăn nhậu, giữa hai anh em xảy ra tranh cãi, chị Ngọc tức giận đạp đổ chiếc xe máy của Lân và đập phá một số đồ đạc rồi bỏ đi.

Không kiềm chế được trước thái độ coi thường mình của cô em gái, Lân cầm theo thanh sắt đi tìm chị Ngọc để "dạy dỗ". Vừa gặp mặt, Lân dùng cây sắt đâm chị Ngọc tử vong rồi trốn khỏi hiện trường.
CAQ Thủ Đức đang truy xét.




Thứ Hai, 12 tháng 3, 2012

Đền Thờ Đức Giê-su

Người nói với những kẻ bán bồ câu: "Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn bán."
Người Do-thái hỏi Đức Giê-su: "Ông lấy dấu lạ nào chứng tỏ cho chúng tôi thấy là ông có quyền làm như thế? " Đức Giê-su đáp: "Các ông cứ phá huỷ Đền Thờ này đi; nội ba ngày, tôi sẽ xây dựng lại." Người Do-thái nói: "Đền Thờ này phải mất bốn mươi sáu năm mới xây xong, thế mà nội trong ba ngày ông xây lại được sao? " Nhưng Đền Thờ Đức Giê-su muốn nói ở đây là chính thân thể Người. Vậy, khi Người từ cõi chết trỗi dậy, các môn đệ nhớ lại Người đã nói điều đó, Họ tin vào Kinh Thánh và lời Đức Giê-su đã nói.

Tĩnh tâm mùa chay 2012

suy niệm Lời Chúa.
Đức cha Phêrô Nguyễn Văn Khảm đã đặt Mình Thánh Chúa, công bố Tin Mừng, và suy niệm Lời Chúa.
Ngài đã nêu lên lời mời gọi của Chúa Giêsu được vang lên một cách đặc biệt trong mùa chay thánh: “Anh em hãy ăn năn sám hối và tin vào Tin Mừng”. Trong tư cách là thành viên HĐMV giáo xứ, anh em chúng ta không phải là linh mục, nhưng là những người cộng tác gần gũi với các linh mục để lo đời sống thiêng liêng cho cộng đoàn tín hữu trong các giáo xứ thuộc giáo phận này. Trong tư cách là thành viên HĐGX lời mời gọi của Chúa Giêsu được gởi đến cho chúng ta với một ý nghĩa đặc biệt: Hãy sám hối, hãy trở về. Là thành viên HĐ giáo xứ, cùng với linh mục lo lắng trước hết cho đời sống` thiêng liêng, đạo đức của cộng đồng tín hữu. Như vậy chính chúng ta là người phải có đời sống đạo đức, thiêng liêng gương mẫu. Vậy thì trong thực  tế, tôi có sống gương mẫu về đạo đức, cũng như trong đời sống thiêng liêng khi tôi thi hành nhiệm vụ của một thành viên HĐ giáo xứ không? Chúa gọi tôi để cùng với các linh mục xây dựng giáo xứ của mình thành một cộng đoàn hiệp nhất yêu thương, đó chính là dấu chỉ cụ thể nhất của cộng đoàn môn đệ Chúa Kitô “Các con hãy yêu thương nhau, cứ dấu này mà người ta nhận biết các con là môn đệ của Thầy là các con yêu thương nhau” vậy thì tôi đã ứng xử ra sao trong tư cách  là thành viên HĐ giáo xứ. Tôi có thiết tha để cùng với các linh mục xây dựng sự hiệp nhất trong giáo xứ không? Có khi nào mà vì kiêu căng, ích kỷ, vì những cảm giác tình cảm yếu đuối mà tôi có lời nói, hành động, ứng xử làm mất đi sự hiệp nhất trong cộng đoàn Dân Chúa, tôi có biết chấp nhận từ bỏ ý riêng của mình để phục vụ cho sự hiệp nhất trong cộng đoàn giáo xứ không? Chúa gọi tôi để cùng với linh mục, phục vụ cộng đoàn Dân Chúa, tôi được người khác gọi là chủ tịch, phó chủ tịch, thư ký, ông này ông kia trong cộng đoàn giáo xứ, đấy là hồng ân lớn Chúa ban nhưng đồng thời Chúa nhắc tôi là những người lãnh đạo không phải để ăn trên ngồi trước mà trái lại là để phục vụ mọi người, theo gương của Chúa là phục vụ cho đến chết và chết trên Thánh giá. Vậy thì tôi đã thi hành nhiệm vụ của một  thành viên HĐ giáo xứ như thế nào? Tôi có đặt cái tôi của cá nhân mình quá cao hay không, để muốn bắt mọi người phải làm theo ý riêng của tôi? Tôi có chấp nhận những hy sinh từ bỏ vì mục đích làm cho cộng đoàn dân Chúa được bình an, hạnh phúc, sống tốt lành hay không? có điều gì làm tôi cảm thấy cần phải nhìn lại đánh giá chính mình khi nói về tinh thần phục vụ.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con tạ ơn Chúa vì Chúa đã kêu gọi anh chị em chúng con đi làm vườn nho cho Chúa, và Chúa biết lòng chúng con như thế nào, Chúa biết chúng con yêu mến Chúa và yêu mến Hội Thánh Chúa biết chúng con chấp nhận những hy sinh thời gian, năng lực, sức khỏe để lo cho công việc chung trong Giáo Hội mà cụ thể là trong giáo xứ của chúng con. Và lạy Chúa, Chúa cũng biết chúng con yếu đuối một đằng thì chúng con ý thức trách nhiệm rất cao quý của mình, và một đằng khác chúng con vẫn là những con người tự nhiên có những suy nghĩ những tính toán ích kỷ, kiêu ngạo, những lối sống chưa phù hợp với tư cách là môn đệ của Chúa . Xin Chúa tha thứ cho chúng con vế tất cả những lỗi lầm ấy và xin Chúa ban ơn thêm sức cho chúng con để chúng con có thể trở lên những tôi tớ trung tín và khôn ngoan phục vụ gia đình, Hội Thánh của Chúa mà cụ thể là  giáo xứ chúng con.

Lạy Chúa Giêsu, chúng con tạ ơn Chúa vì Chúa đã kêu gọi anh chị em chúng con đi làm vườn nho cho Chúa, và Chúa biết lòng chúng con như thế nào, Chúa biết chúng con yêu mến Chúa và yêu mến Hội Thánh Chúa biết chúng con chấp nhận những hy sinh thời gian, năng lực, sức khỏe để lo cho công việc chung trong Giáo Hội mà cụ thể là trong giáo xứ của chúng con. Và lạy Chúa, Chúa cũng biết chúng con yếu đuối một đằng thì chúng con ý thức trách nhiệm rất cao quý của mình, và một đằng khác chúng con vẫn là những con người tự nhiên có những suy nghĩ những tính toán ích kỷ, kiêu ngạo, những lối sống chưa phù hợp với tư cách là môn đệ của Chúa . Xin Chúa tha thứ cho chúng con vế tất cả những lỗi lầm ấy và xin Chúa ban ơn thêm sức cho chúng con để chúng con có thể trở lên những tôi tớ trung tín và khôn ngoan phục vụ gia đình, Hội Thánh của Chúa mà cụ thể là  giáo xứ chúng con.


Thứ Tư, 7 tháng 3, 2012

Làm người đầy tớ

Bấy giờ bà mẹ của các con ông Dê-bê-đê đến gặp Đức Giê-su, có các con bà đi theo; bà bái lạy và kêu xin Người một điều. Người hỏi bà: "Bà muốn gì? " Bà thưa: "Xin Thầy truyền cho hai con tôi đây, một người ngồi bên hữu, một người bên tả Thầy trong Nước Thầy." Đức Giê-su bảo: "Các người không biết các người xin gì! Các người có uống nổi chén Thầy sắp uống không? " Họ đáp: "Thưa uống nổi." Đức Giê-su bảo: "Chén của Thầy, các người sẽ uống; còn việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy, thì Thầy không có quyền cho, nhưng Cha Thầy đã chuẩn bị cho ai, thì kẻ ấy mới được."
Nghe vậy, mười môn đệ kia tức tối với hai anh em đó. Nhưng Đức Giê-su gọi các ông lại và nói: "Anh em biết: thủ lãnh các dân thì dùng uy mà thống trị dân, những người làm lớn thì lấy quyền mà cai quản dân. Giữa anh em thì không được như vậy: Ai muốn làm lớn giữa anh em, thì phải làm người phục vụ anh em. Và ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ anh em. Cũng như Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc muôn người." (Mt 20, 20-28)

Thứ Ba, 6 tháng 3, 2012

Đừng gọi tôi bằng thầy

"Phần anh em, thì đừng để ai gọi mình là "ráp-bi", vì anh em chỉ có một Thầy; còn tất cả anh em đều là anh em với nhau. Anh em cũng đừng gọi ai dưới đất này là cha của anh em, vì anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời. Anh em cũng đừng để ai gọi mình là người lãnh đạo, vì anh em chỉ có một vị lãnh đạo, là Đức Ki-tô. Trong anh em, người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em. Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống, sẽ được tôn lên.  (Mt 23,8-12)

Thứ Hai, 5 tháng 3, 2012

Đừng xét đoán

"Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ. Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa lên án. Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha. Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. Người sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn, mà đổ vào vạt áo anh em. Vì anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy."  (Lc 6, 36-38)
Kinh nghiệm tôi thấy, khi biết tha thứ cho người khác thì thấy lòng thanh thản, vui vẻ, thoải mái, không phải lo nghĩ. Nhưng còn một điều, khi ngồi với nhau để nói chuyện, tâm tình thì lại hay đem người này người nọ ra phân tích, rồi đi tới xét đoán họ lúc nào không hay.
Chúa Giêsu đã nói: “Anh em đừng xét đoán”, tin vào Lời Chúa thật đấy, nhưng thực hiện sao lại khó quá.
Lạy Chúa Giêsu, vì yêu thương nhân loại, Chúa đã xuống thế làm người, chịu khổ nạn cho đến chết để chuộc tội cho chúng con. Thế mà chúng con không biết thực thi Lời Chúa dậy. Xin Chúa cho chúng con biết nghe và thực hành Lời Chúa, nhất là đừng xét đoán ai như Chúa  đã dậy chúng con.

Chủ Nhật, 4 tháng 3, 2012

Chia sẻ

Sáu ngày sau, Đức Giê-su đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, chỉ mình các ông thôi, tới một ngọn núi cao. Rồi Người biến đổi hình dạng trước mắt các ông. Y phục Người trở nên rực rỡ, trắng tinh, không có thợ nào ở trần gian giặt trắng được như vậy. Và ba môn đệ thấy ông Ê-li-a cùng ông Mô-sê hiện ra đàm đạo với Đức Giê-su. Bấy giờ, ông Phê-rô thưa với Đức Giê-su rằng: "Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a." Thực ra, ông không biết phải nói gì, vì các ông kinh hoàng. Bỗng có một đám mây bao phủ các ông. Và từ đám mây, có tiếng phán rằng: "Đây là Con Ta yêu dấu, hãy vâng nghe lời Người." Các ông chợt nhìn quanh, thì không thấy ai nữa, chỉ còn Đức Giê-su với các ông mà thôi.
Ở trên núi xuống, Đức Giê-su truyền cho các ông không được kể lại cho ai nghe những điều vừa thấy, trước khi Con Người từ cõi chết sống lại. Các ông tuân lệnh đó, nhưng vẫn bàn hỏi nhau xem câu "từ cõi chết sống lại" nghĩa là gì.  (Mc 9, 2-10)
Thiên Chúa đã trao ban cho chúng ta một tặng phẩm vô cùng cao quý, mà mỗi chúng ta đã được lãnh nhận, đó là: “Đến như chính Con Một, Thiên Chúa cũng chẳng tiếc, nhưng đã trao nộp vì hết thảy chúng ta” (Rm 8,32)
Nhìn lại cuộc đời của mỗi chúng ta, biết bao ân phúc Thiên Chúa đã ban xuống cho từng người, cho gia đình, cho cộng đoàn; và chắc chắn Thiên Chúa cũng muốn chúng ta không giữ lại riêng cho bản thân, mà trao ban cho người khác, vì lẽ “cho thì có phúc hơn là nhận” (Cv 20,35)
                              (Trích chia sẻ Lời Chúa của HĐGDĐMVN)
Lạy Chúa, xin cho gia đình con đón nhận được nhiều hồng ân của Thiên Chúa, và biết chia sẻ những hồng ân đó cho những người chung quanh.

Thứ Sáu, 2 tháng 3, 2012

Đừng giận ghét

"Vậy, Thầy bảo cho anh em biết, nếu anh em không ăn ở công chính hơn các kinh sư và người Pha-ri-sêu, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.
"Anh em đã nghe Luật dạy người xưa rằng: Chớ giết người; ai giết người, thì đáng bị đưa ra toà. Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: Ai giận anh em mình, thì đáng bị đưa ra toà. Ai mắng anh em mình là đồ ngốc, thì đáng bị đưa ra trước Thượng Hội Đồng. Còn ai chửi anh em mình là quân phản đạo, thì đáng bị lửa hoả ngục thiêu đốt. Vậy, nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình. Anh hãy mau mau dàn xếp với đối phương, khi còn đang trên đường đi với người ấy tới cửa công, kẻo người ấy nộp anh cho quan toà, quan toà lại giao anh cho thuộc hạ, và anh sẽ bị tống ngục. Thầy bảo thật cho anh biết: anh sẽ không ra khỏi đó, trước khi trả hết đồng xu cuối cùng.
   (Mt 5, 20-26)
TA ĐƯỢC HÒA GIẢI NHỜ HY TẾ CỦA CHÚA KITÔ
Đức Giêsu khẳng định: “Ai muốn vào Nước Trời, phải công chính hơn Ký lục và Biệt phái” (x Mt 5,20: Tin Mừng).
Dựa vào Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu dạy ta ba điều phải sống Đạo hơn Ký lục và Biệt phái:
1/ TA PHẢI CÔNG CHÍNH HƠN KÝ LỤC VÀ BIỆT PHÁI
Các Ký lục và Biệt phái là loại người tự mãn, vì họ rất thông suốt Luật Môsê, nên tự tin mình là người công chính, lên mặt khinh dể người khác (x Lc 18,9t).
Nhưng chúng ta phải xác tín như ông Phaolô cũng là một Biệt phái, khi đã trở lại tin theo Chúa Giê-su, ông nói: “Không có sự công chính ngoài Chúa Kitô Giêsu, vì công chính do lòng tin vào Chúa Kitô Giêsu  chứ không do việc làm dựa trên Luật dạy” (Gl 2,16). Tin vào Chúa Giêsu để được công chính thì phải thể hiện bằng năm việc làm sau (x Gc 2,17.22) :
a- Ta phải sám hối tội mình xin Chúa xót thương để được theo Ngài (x Lc 18,13-14 ; Lc 23,40-43).
b- Tin vào Đức Giêsu là Thầy dạy duy nhất, nên chỉ nghe và thực hành Lời Ngài dạy mà thôi (x Mt 23,10).
c- Để trở thành môn đệ của Đức Giêsu, ta phải lãnh Bí tích Thánh Tẩy để gia nhập Hội Thánh (x Ga 3,5 ; Mc 16,16 ; Mt 28,19-20).
d- Ta cần được rước Lễ chính là ăn Chúa Giêsu Phục Sinh (x Ga 6,32t).
e- Ta phải làm gương sáng bằng các việc lành để quy hướng đồng loại về cho Chúa Giêsu (x Mt 5,13-16 ; Rm 15,16).
Năm điều trên đây Luật sĩ và Biệt phái quyết liệt từ chối, thì làm sao họ được công chính trước mặt Chúa.
2/ DIỆT NGUYÊN NHÂN GÂY RA TỘI
Các Luật sĩ và Biệt phái dạy rằng: “Kẻ giết người vì tư thù (Hy-ngữ là Râsah) chứ không phải giết người vì chiến tranh (Hy-ngữ là Hârag), thì bị can án” (Mt 5,21: Tin Mừng).
Đức Giê-su đòi ta phải giữ Luật Môsê hơn Biệt phái dạy, nghĩa là không được giết người vì tư thù (x Xh 20,13 ; Lv 24,17), nhưng còn phải diệt nguyên nhân đưa đến giết người.Ngài nói: “Các ngươi không được tức giận ai, không được mắng ai là khùng là ngốc” (Mt 5,22: Tin Mừng). Thế mà những người giữ Luật Mô-sê lại dám kết án Đức Giêsu là khùng điên! (x Mc 3,21) ; là kẻ lạc đạo như bọn Samari (x Ga 8,48) ; là tướng quỷ (x Lc 11,15). Đó là nguyên nhân chúng giết Đức Giêsu.
3/ KHÔNG DÂNG LỄ “HỀ” NHƯ LUẬT SĨ VÀ BIỆT PHÁI
Các Luật sĩ và Biệt phái cậy dựa vào việc dâng lễ: giết chiên,cừu,bò, lừa, dâng cho Chúa theo Luật Môsê dạy, tưởng thế là đẹp lòng Chúa. Trong khi đó họ lại giết Con Thiên Chúa! Tin Mừng Gioan cho biết: lúc người Do Thái giết chiên ở Đền Thờ vào 12 giờ trưa để dâng cho Chúa, thì cũng chính vào giờ ấy nơi tòa án Roma, họ đòi Philatô ra lệnh giết Đức Giêsu (x Ga 19,12-16), chỉ vì họ bất hòa với Ngài (x Mt 5,23: Tin Mừng).
Bởi thế Đức Giêsu đòi ta sống đạo phải hơn Luật sĩ và Biệt phái, Ngài dạy: “Hãy để của lễ nơi bàn thờ mà đi làm hòa với người anh em, rồi mới đến dâng Lễ” (Mt 5,24: Tin Mừng). Tức là ta phải hiệp dâng Lễ với Chúa Giê-su: khi Ngài bị treo trên thập giá, Ngài đã làm hòa cùng kẻ giết Ngài với Chúa Cha: “Lạy Cha, xin tha thứ cho chúng vì chúng lầm không biết việc chúng làm” (Lc 23,34). Vì thế lúc ta dâng Lễ, ta phải “cầu nguyện cho kẻ hại mình, để ta nên giống Con Cha trên trời, Đấng làm cho mặt trời mọc lên trên kẻ dữ cũng như người lành, và làm mưa trên người công chính cũng như kẻ bất lương” (Mt 5,43-45).

Chúng ta phải sống ba điều trên đây cách thường xuyên trong từng giây phút hiện tại, mới hơn cách sống của Luật sĩ và Biệt phái. Thực vậy, Chúa dùng miệng ngôn sứ Êzêkiel nói cho mọi người biết rõ về sự xét xử của Ngài: “Nếu kẻ ác hôm nay, lúc này, phút hiện tại bỏ lối sống gian ác mà thực hành công chính, thì nó được sống,vì nó đã được Chúa tha thứ tội lỗi ; trái lại người công chính hôm nay, lúc này, phút hiện tại lại bỏ đời sống công chính mà theo lối sống gian ác, nó phải chết, và Chúa không nhớ đến công đức của nó đã làm” (Ed 18,21-28: Bài đọc)
Thế nên ngay bây giờ, chứ không ngày mai, ta phải thực hành ngay Lời Chúa phán: “Hãy quẳng khỏi các ngươi mọi tội phản nghịch các ngươi đã phạm. Hãy tạo cho mình một trái tim mới và một thần khí mới” (Ed 18,31: Tung Hô Tin Mừng).
Vậy “ngày hôm nay, nếu các bạn nghe tiếng Chúa, thì đừng cứng lòng nữa” (x Tv 95/94, 7-8), đó là lời Thánh vịnh giáo đầu chúng ta vẫn đọc trong giờ Kinh Phụng Vụ ban Sáng. Nghe tiếng Chúa hôm nay, cụ thể là mau mắn, sốt sắng hiệp dâng Thánh Lễ với Hội Thánh, trong Thánh Lễ Chúa muốn ai cũng phải xin được ơn tha tội cho mình, vì đã nhiều lần sống ta sống giả hình như Luật sĩ và Biệt phái, đồng thời xin Chúa tha thứ cho kẻ đã xúc phạm đến ta. Vì “ôi lạy chúa, nếu như Ngài chấp tội, nào có ai đứng vững được chăng?” (Tv 130/129,3: Đáp ca). Có thế ta mới được hưởng hiệu quả Hy Tế Thập Giá của Đức Giêsu, như lời thánh Gioan nói: “Ta được lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác” (Ga 1,16).
Bà B, người Công Giáo, sáng nào trước khi gánh xôi đi bán, bà cũng ra giếng trước nhà giặt một thau quần áo và phơi lên dây ở gần đó. Lát sau có bà C, ngoại giáo, nhà sát bên cạnh bà B, sáng sáng cũng đem quần áo giặt nhờ giếng của bà B. Một ngày nọ, sau khi giặt xong, bà ngẩng lên thấy dây phơi đã đầy kín quần áo, bà liền đưa tay kéo hết quần áo đang phơi còn nhỏ nước về một bên, rồi phơi quần áo nhà bà lên !
Vừa lúc ấy, bà B từ trong nhà đi ra, thấy thế liền chửi bà kia thậm tệ! Bà hàng xóm cũng đanh đá không kém, bà dùng những lời lẽ chẳng hay ho gì để đấu khẩu với đối phương! Bà B tức quá xông đến giật tất cả quần áo của bà C xé ra! Bà con lối xóm thấy thế chạy đến cản ngăn…!
Ít ngày sau đó, bà B đi dự lễ Chúa nhật, khi nghe cha đọc bài Phúc Âm: “Khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hòa với người ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình” (Mt 5,23-24). Bà cảm thấy hối hận vì hành vi của mình hôm trước, bà liền ra khỏi Nhà Thờ và đi một mạch tới chợ mua một số bộ quần áo đưa đến nhà bà ngoại giáo ôn tồn nói:
- Chị à, tôi thật lòng xin lỗi chị, mấy hôm trước vì quá nóng nên tôi đã nói những lời không hay với chị, nhất là tôi đã xé quần áo của các cháu, bây giờ tôi xin chị tha thứ và nhận số quần áo này cho các cháu mặc đỡ !
Trước cử chỉ đó, bà C đứng sững người ra, nước mắt rưng rưng, không dám nhận số quần áo đó, bà B cứ nài ép mãi bà mới chịu nhận. Thế rồi cả hai bà ôm nhau khóc !
Từ ngày ấy về sau, hai gia đình trở nên thân thiết, có gì cũng chia sẻ cho nhau.
Hai bà sống như thế đã diễn tả lời thánh Phaolô dạy: “Kẻ thù ngươi đói, hãy cho nó ăn ; nó khát, hãy cho nó uống. Làm thế, như ngươi đã chất than hồng trên đầu nó. Chớ để dữ thắng được ngươi, nhưng hãy lấy lành mà thắng dữ!” (Rm 12, 20-21).
Chẳng bao lâu sau, gia đình bà C xin theo đạo Công Giáo, tình nghĩa xóm làng càng thêm thắm thiết đậm đà!
THUỘC LÒNG
Kẻ thù ngươi đói, hãy cho nó ăn ; nó khát, hãy cho nó uống. Làm thế, như ngươi đã chất than hồng trên đầu nó. Chớ để dữ thắng được ngươi, nhưng hãy lấy lành mà thắng dữ! (Rm 12,20-21).
Linh mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH  

Cây cảnh















Từ bỏ mình

Thập giá Chúa

Đức cha Giuse Vũ duy Thống

"Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo." (Mc 8,34)
T bỏ mình, chính là bỏ những thói hư tật xấu, những đam mê vật chất, mà trước tiên phải  là sự vâng lời. Đức vâng lời rất quan trọng, như: con cái vâng lời cha mẹ, vì cha mẹ đã sinh ra và nuôi ta nên người; người Kitô hữu phải vâng theo thánh ý Chúa, có như thế, Thiên Chúa mới ban cho chúng ta ơn lành, cho xã hội tốt đẹp, cho ta hạnh phúc cả hồn và xác.
Lạy Chúa Giêsu, nhìn lại mình, con thấy thật xấu hổ khi không nghe lời cha mẹ, đến khi người cha không còn, mới thấy hối tiếc, con xin lỗi Chúa và xin lỗi cha. Con là kẻ hèn mọn, yếu đuối, còn nhiều thói hư tật xấu, xin Chúa giúp con từ bỏ mình để đi theo Chúa.