"Vậy,
Thầy bảo cho anh em biết, nếu anh em không ăn ở công chính hơn các kinh sư và
người Pha-ri-sêu, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.
"Anh
em đã nghe Luật dạy người xưa rằng: Chớ giết người; ai giết người, thì đáng bị
đưa ra toà. Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: Ai giận anh em mình, thì đáng bị
đưa ra toà. Ai mắng anh em mình là đồ ngốc, thì đáng bị đưa ra trước Thượng Hội
Đồng. Còn ai chửi anh em mình là quân phản đạo, thì đáng bị lửa hoả ngục thiêu
đốt. Vậy, nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em
đang có chuyện bất bình với anh, thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm
hoà với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình. Anh hãy mau mau
dàn xếp với đối phương, khi còn đang trên đường đi với người ấy tới cửa công, kẻo
người ấy nộp anh cho quan toà, quan toà lại giao anh cho thuộc hạ, và anh sẽ bị
tống ngục. Thầy bảo thật cho anh biết: anh sẽ không ra khỏi đó, trước khi trả hết
đồng xu cuối cùng.
(Mt 5, 20-26)
TA ĐƯỢC HÒA GIẢI NHỜ HY TẾ CỦA CHÚA KITÔ
Đức Giêsu khẳng định: “Ai muốn vào Nước Trời, phải công chính hơn Ký lục
và Biệt phái” (x Mt 5,20: Tin Mừng).
Dựa vào Tin Mừng hôm nay, Đức
Giêsu dạy ta ba điều phải sống Đạo hơn Ký lục và Biệt phái:
1/ TA PHẢI CÔNG
CHÍNH HƠN KÝ LỤC VÀ BIỆT PHÁI
Các Ký lục và Biệt phái là loại
người tự mãn, vì họ rất thông suốt Luật Môsê, nên tự tin mình là người công
chính, lên mặt khinh dể người khác (x Lc 18,9t).
Nhưng chúng ta phải xác tín
như ông Phaolô cũng là một Biệt phái, khi đã trở lại tin theo Chúa Giê-su, ông
nói: “Không có sự công chính ngoài Chúa Kitô
Giêsu, vì công chính do lòng tin vào Chúa Kitô Giêsu chứ không do việc
làm dựa trên Luật dạy” (Gl 2,16). Tin vào Chúa Giêsu để được công
chính thì phải thể hiện bằng năm việc làm sau (x Gc 2,17.22) :
a- Ta phải sám hối
tội mình xin Chúa xót thương để được theo Ngài (x Lc 18,13-14 ;
Lc 23,40-43).
b- Tin vào Đức Giêsu là
Thầy dạy duy nhất, nên chỉ nghe và thực hành Lời Ngài dạy
mà thôi (x Mt 23,10).
c- Để trở thành môn đệ của
Đức Giêsu, ta phải lãnh Bí tích Thánh Tẩy để gia nhập Hội
Thánh (x Ga 3,5 ; Mc 16,16 ; Mt 28,19-20).
d- Ta cần được rước Lễ
chính là ăn Chúa Giêsu Phục Sinh (x Ga 6,32t).
e- Ta phải làm gương
sáng bằng các việc lành để quy hướng đồng loại về cho Chúa
Giêsu (x Mt 5,13-16 ; Rm 15,16).
Năm điều trên đây Luật sĩ và
Biệt phái quyết liệt từ chối, thì làm sao họ được công chính trước mặt Chúa.
2/ DIỆT NGUYÊN NHÂN GÂY RA TỘI
Các Luật sĩ và Biệt phái dạy rằng:
“Kẻ
giết
người vì tư thù (Hy-ngữ là Râsah) chứ không phải giết người vì chiến tranh (Hy-ngữ
là Hârag), thì bị can án” (Mt 5,21: Tin Mừng).
Đức Giê-su đòi ta phải giữ Luật
Môsê hơn Biệt phái dạy, nghĩa là không được giết người vì tư thù (x Xh 20,13 ;
Lv 24,17), nhưng còn phải diệt nguyên nhân đưa đến giết người.Ngài nói: “Các ngươi không được tức giận ai, không được mắng
ai là khùng là ngốc” (Mt 5,22: Tin Mừng). Thế mà những người giữ Luật
Mô-sê lại dám kết án Đức Giêsu là khùng điên! (x Mc 3,21) ; là kẻ lạc đạo như bọn
Samari (x Ga 8,48) ; là tướng quỷ (x Lc 11,15). Đó là nguyên nhân chúng giết Đức
Giêsu.
3/ KHÔNG DÂNG LỄ “HỀ” NHƯ LUẬT SĨ
VÀ BIỆT PHÁI
Các Luật sĩ và Biệt phái cậy dựa
vào việc dâng lễ: giết chiên,cừu,bò, lừa, dâng cho Chúa theo Luật Môsê dạy, tưởng
thế là đẹp lòng Chúa. Trong khi đó họ lại giết Con Thiên Chúa! Tin Mừng Gioan cho
biết: lúc người Do Thái giết chiên ở Đền Thờ vào 12 giờ trưa để dâng cho Chúa,
thì cũng chính vào giờ ấy nơi tòa án Roma, họ đòi Philatô ra lệnh giết Đức
Giêsu (x Ga 19,12-16), chỉ vì họ bất hòa với Ngài (x Mt 5,23: Tin Mừng).
Bởi thế Đức Giêsu đòi ta sống
đạo phải hơn Luật sĩ và Biệt phái, Ngài dạy: “Hãy
để của lễ nơi bàn thờ mà đi làm hòa với người anh em, rồi mới đến dâng Lễ”
(Mt 5,24: Tin Mừng). Tức là ta phải hiệp dâng Lễ với Chúa Giê-su: khi Ngài bị
treo trên thập giá, Ngài đã làm hòa cùng kẻ giết Ngài với Chúa
Cha: “Lạy Cha, xin tha thứ cho
chúng vì chúng lầm không biết việc chúng làm” (Lc 23,34). Vì thế
lúc ta dâng Lễ, ta phải “cầu nguyện cho kẻ hại mình,
để ta nên giống Con Cha trên trời, Đấng làm cho mặt trời mọc lên trên kẻ dữ
cũng như người lành, và làm mưa trên người công chính cũng như kẻ bất lương” (Mt
5,43-45).
Chúng ta phải sống ba điều
trên đây cách thường xuyên trong từng giây phút hiện tại,
mới hơn cách sống của Luật sĩ và Biệt phái. Thực vậy, Chúa dùng miệng ngôn sứ
Êzêkiel nói cho mọi người biết rõ về sự xét xử của Ngài: “Nếu kẻ
ác hôm nay, lúc này, phút hiện tại bỏ lối sống gian ác mà thực hành công chính,
thì nó được sống,vì nó đã được Chúa tha thứ tội lỗi ; trái lại người công chính
hôm nay, lúc này, phút hiện tại lại bỏ đời sống công chính mà theo lối sống
gian ác, nó phải chết, và Chúa không nhớ đến công đức của nó đã làm”
(Ed 18,21-28: Bài đọc)
Thế nên ngay bây giờ, chứ
không ngày mai, ta phải thực hành ngay Lời Chúa phán: “Hãy quẳng
khỏi các ngươi mọi tội phản nghịch các ngươi đã phạm. Hãy tạo cho mình một trái
tim mới và một thần khí mới” (Ed 18,31: Tung Hô Tin Mừng).
Vậy “ngày hôm
nay, nếu các bạn nghe tiếng Chúa, thì đừng cứng lòng nữa” (x Tv
95/94, 7-8), đó là lời Thánh vịnh giáo đầu chúng ta vẫn đọc trong giờ Kinh Phụng
Vụ ban Sáng. Nghe tiếng Chúa hôm nay, cụ thể là mau mắn, sốt sắng hiệp dâng
Thánh Lễ với Hội Thánh, trong Thánh Lễ Chúa muốn ai cũng phải xin được ơn tha tội
cho mình, vì đã nhiều lần sống ta sống giả hình như Luật sĩ và Biệt phái, đồng
thời xin Chúa tha thứ cho kẻ đã xúc phạm đến ta. Vì “ôi lạy
chúa, nếu như Ngài chấp tội, nào có ai đứng vững được chăng?” (Tv
130/129,3: Đáp ca). Có thế ta mới được hưởng hiệu quả Hy Tế Thập Giá của Đức
Giêsu, như lời thánh Gioan nói: “Ta được lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác”
(Ga 1,16).
Bà B, người Công Giáo, sáng
nào trước khi gánh xôi đi bán, bà cũng ra giếng trước nhà giặt một thau quần áo
và phơi lên dây ở gần đó. Lát sau có bà C, ngoại giáo, nhà sát bên cạnh bà B,
sáng sáng cũng đem quần áo giặt nhờ giếng của bà B. Một ngày nọ, sau khi giặt
xong, bà ngẩng lên thấy dây phơi đã đầy kín quần áo, bà liền đưa tay kéo hết quần
áo đang phơi còn nhỏ nước về một bên, rồi phơi quần áo nhà bà lên !
Vừa lúc ấy, bà B từ trong nhà
đi ra, thấy thế liền chửi bà kia thậm tệ! Bà hàng xóm cũng đanh đá không kém,
bà dùng những lời lẽ chẳng hay ho gì để đấu khẩu với đối phương! Bà B tức quá
xông đến giật tất cả quần áo của bà C xé ra! Bà con lối xóm thấy thế chạy đến cản
ngăn…!
Ít ngày sau đó, bà B đi dự lễ
Chúa nhật, khi nghe cha đọc bài Phúc Âm: “Khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn
thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, thì hãy để của
lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hòa với người ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của
mình” (Mt 5,23-24). Bà cảm thấy hối hận vì hành vi của mình hôm trước,
bà liền ra khỏi Nhà Thờ và đi một mạch tới chợ mua một số bộ quần áo đưa đến
nhà bà ngoại giáo ôn tồn nói:
- Chị à, tôi thật lòng xin lỗi
chị, mấy hôm trước vì quá nóng nên tôi đã nói những lời không hay với chị, nhất
là tôi đã xé quần áo của các cháu, bây giờ tôi xin chị tha thứ và nhận số quần
áo này cho các cháu mặc đỡ !
Trước cử chỉ đó, bà C đứng sững
người ra, nước mắt rưng rưng, không dám nhận số quần áo đó, bà B cứ nài ép mãi
bà mới chịu nhận. Thế rồi cả hai bà ôm nhau khóc !
Từ ngày ấy về sau, hai gia
đình trở nên thân thiết, có gì cũng chia sẻ cho nhau.
Hai bà sống như thế đã diễn tả
lời thánh Phaolô dạy: “Kẻ thù ngươi đói, hãy cho nó ăn ; nó khát, hãy cho
nó uống. Làm thế, như ngươi đã chất than hồng trên đầu nó. Chớ để dữ thắng được
ngươi, nhưng hãy lấy lành mà thắng dữ!” (Rm 12, 20-21).
Chẳng bao lâu sau, gia đình bà
C xin theo đạo Công Giáo, tình nghĩa xóm làng càng thêm thắm thiết đậm đà!
THUỘC
LÒNG
Kẻ thù ngươi đói, hãy cho nó ăn ; nó khát, hãy cho
nó uống. Làm thế, như ngươi đã chất than hồng trên đầu nó. Chớ để dữ thắng được
ngươi, nhưng hãy lấy lành mà thắng dữ! (Rm 12,20-21).
Linh mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét