Khi ấy, Vua Hê-rô-đê nghe biết về
Đức Giê-su, vì Người đã nổi danh. Có kẻ nói: "Đó là ông Gio-an Tẩy Giả từ
cõi chết trỗi dậy, nên mới có quyền năng làm phép lạ." Kẻ khác nói:
"Đó là ông Ê-li-a." Kẻ khác nữa lại nói: "Đó là một ngôn sứ như
một trong các ngôn sứ." Vua Hê-rô-đê nghe thế, liền nói: "Ông Gio-an,
ta đã cho chém đầu, chính ông đã trỗi dậy! "
Số là vua Hê-rô-đê đã sai người đi bắt ông Gio-an và xiềng ông trong ngục.
Lý do là vì vua đã lấy bà Hê-rô-đi-a, vợ của người anh là Phi-líp-phê, mà ông
Gio-an lại bảo: "Ngài không được phép lấy vợ của anh ngài! " Bà
Hê-rô-đi-a căm thù ông Gio-an và muốn giết ông, nhưng không được. Thật vậy, vua
Hê-rô-đê biết ông Gio-an là người công chính thánh thiện, nên sợ ông, và còn
che chở ông. Nghe ông nói, nhà vua rất phân vân, nhưng lại cứ thích nghe.
Một ngày
thuận lợi đến: nhân dịp mừng sinh nhật của mình, vua Hê-rô-đê mở tiệc thết đãi
bá quan văn võ và các thân hào miền Ga-li-lê. Con gái bà Hê-rô-đi-a vào biểu
diễn một điệu vũ, làm cho nhà vua và khách dự tiệc vui thích. Nhà vua nói với
cô gái: "Con muốn gì thì cứ xin, ta sẽ ban cho con." Vua lại còn thề:
"Con xin gì, ta cũng cho, dù một nửa nước của ta cũng được." Cô gái
đi ra hỏi mẹ: "Con nên xin gì đây? " Mẹ cô nói: "Đầu Gio-an Tẩy
Giả." Lập tức cô vội trở vào đến bên nhà vua và xin rằng: "Con muốn
ngài ban ngay cho con cái đầu ông Gio-an Tẩy Giả, đặt trên mâm." Nhà vua
buồn lắm, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên không muốn
thất hứa với cô. Lập tức, vua sai thị vệ đi và truyền mang đầu ông Gio-an tới.
Thị vệ ra đi, chặt đầu ông ở trong ngục, bưng đầu ông trên một cái mâm trao cho
cô gái, và cô gái trao cho mẹ. Nghe tin ấy, môn đệ đến lấy thi hài ông và đặt
trong một ngôi mộ. (Mc 6,14-29)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét