"Ai
trong anh em có người đầy tớ đi cày hay đi chăn chiên, mà khi nó ở ngoài đồng về,
lại bảo nó: "Mau vào ăn cơm đi", chứ không bảo: "Hãy dọn cơm cho
ta ăn, thắt lưng hầu bàn cho ta ăn uống xong đã, rồi anh hãy ăn uống sau! ? Chẳng
lẽ ông chủ lại biết ơn đầy tớ vì nó đã làm theo lệnh truyền sao? Đối với anh em
cũng vậy: khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói: chúng tôi
là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi." (Lc 17,7-10)
Dụ ngôn này của Đức Giêsu gây sốc cho chúng ta ngày
nay,
những người vất vả lo việc Chúa, những người ít khi
được nghỉ.
Chúng ta cũng thuộc về Chúa tương tự như một nô lệ (Cv
4, 29).
Chúng ta làm điều phải làm (c. 10),
nhưng không như người làm công chờ lương,
cũng không đòi tiếng khen, quyền lợi, hay đặc ân nào
khác từ chủ.
Người tông đồ giống như người đi cày (Lc 9, 62),
chăn chiên (Cv 20, 28), hay hầu bàn (Lc 22, 27).
Khi chu toàn mọi việc được giao, vẫn nhận mình là đầy
tớ vô dụng,
không một chút kiêu hãnh, đòi hỏi công lao hay tự hào
về thành quả.
Thanh thoát với chính những công việc lớn lao mình đã
làm,
siêu thoát khỏi cái tôi muốn phình to bằng công đức,
đó là điều mà Đức Giêsu muốn nhắn nhủ cho những ai làm
việc cho Chúa.
Dù sao ta không được phép nghĩ Thiên Chúa như một ông
chủ tàn nhẫn.
Đức Giêsu đã mang lấy thân phận một nô lệ để cứu chúng
ta (Ph 2, 7).
Ngài đã sống như người hầu bàn cho các môn đệ (Lc 22,
27).
Và Ngài sẽ cư xử như một người hầu bàn ăn cho ta
khi Ngài đến mà thấy ta vẫn tỉnh thức đợi chờ (Lc 12,
37).
Cầu nguyện:
Lạy Ngôi Lời Thiên Chúa rất đáng mến,
xin dạy con biết sống quảng đại,
biết phụng sự Chúa cho xứng với uy linh Ngài,
biết cho đi mà không tính toán,
biết chiến đấu không ngại thương tích,
biết làm việc không tìm an nghỉ,
biết hiến thân mà không mong chờ phần thưởng nào
ngoài việc biết mình đã chu toàn Thánh Ý Chúa. Amen.
Sao chép của Lm
Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét