Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 17 tháng 10, 2011

Thánh I-nha-xi-ô An-ti-ô-khi-a, Giám mục, tử đạo


Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Thật, Thầy bảo thật anh em, nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác. Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời. Ai phục vụ Thầy, thì hãy theo Thầy; và Thầy ở đâu, kẻ phục vụ Thầy cũng sẽ ở đó. Ai phục vụ Thầy, Cha Thầy sẽ quý trọng người ấy.”  (Ga 12,24-26)
 TU TRÌ VÀ TỬ ĐẠO
Lm Nguyễn Hồng Giáo
Trong giờ Kinh Sách, tôi đã được nghe một đoạn trích trong thư Thánh I-nha-xi-o thành An-ti-ô-khi-a Giám mục tử đạo gởi giáo đoàn Rôma. Mở đầu bài đọc, thánh nhân viết:
Những vui thú trần gian không ích lợi gì cho tôi nữa, cả đến vương quốc ở đời này cũng thế. Đối với tôi, được chết trong Chúa Kitô, thì có lợi hơn được làm vua cả và thiên hạ. Tôi tìm kiếm Đấng đã chết cho chúng ta, tôi mong mỏi Đấng sống lại vì chúng ta. Đã sắp đến giờ tôi được sinh ra để được hưởng sự sống đời đời. Xin anh em hãy buông tha tôi, đừng cản tôi sống đời sống ấy, đừng muốn cho tôi phải chết muôn đời. Tôi đang khao khát thuộc về Thiên Chúa, xin đừng nộp tôi cho thế gian, đừng đem vật chất ra quyến rũ tôi. Hãy để cho tôi đón nhận ánh sáng tinh tuyền. Bao giờ được tới cõi sáng ấy, tôi mới thực là người. Hãy cho tôi bắt chước Thiên Chúa tôi mà chịu nạn. Ai có Thiên Chúa trong lòng, mới hiểu tôi đang muốn gì, mới thông cảm với tôi, vì biết được những gì đang thôi thúc tôi.
Thủ lãnh thế gian này muốn cướp lấy tôi, muốn làm cho ý chí tôi ra bại hoại không còn khao khát Thiên Chúa nữa. Vậy đừng ai trong anh em có mặt đây giúp nó làm gì. Đúng hơn, hãy đứng về phía tôi và đó cũng là đứng về phía Thiên Chúa. Còn ham sự đời thì đừng nói tới Đức Giêsu Kitô. Đừng ôm ấp trong lòng ý định ghét bỏ tôi. Nếu tôi đến tận nơi mà xin anh em điều gì, đừng có tin. Tốt hơn, hãy tin những gì tôi đang viết cho anh em. Tôi viết cho anh em lúc vẫn còn sống, nhưng cũng đang mong chết. Lòng yêu mến sự đời đã bị đóng đinh vào thập giá, và trong tôi đã tắt hẳn lòng ham mê vật chất rồi. Trong tôi, một giòng nước chảy rì rào cứ bảo lòng tôi : Về nhà Cha đi”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét